Kế Hoạch Theo Đuổi Giáo Sư - Theo Đuổi Ngược. Review truyện. By truyenanime.com On Th12 25, 2021. 0. Share
Lập kế hoạch sẽ dẫn dắt và đưa bạn đến với sự thành công. Kế hoạch là một tập hợp những hoạt động, công việc được sắp xếp theo trình tự nhất định để đạt được mục tiêu đã đề ra, ý định đã trù liệu trước. Lập kế hoạch là chức năng đầu tiên
Nội dung truyện Kế Hoạch Theo Đuổi Giáo Sư - Theo Đuổi Ngược Một lần Kỳ Vân tình cờ thấy được hình chụp một vị giáo sư cực kì đẹp trai, đẹp đến mức cô phải ngỡ ngàng. Vì thế trong thâm tâm, cô quyết định phải làm xiêu lòng vị giáo sư này cho bằng được.
Chương 1: Hình tượng lý tưởng Chương 2: Đi khảo sát tình hình Chương 3: Tiết học đầu tiên Chương 4: Không bỏ cuộc Chương 5: Có thêm cái đuôi Chương 6: Đi ăn Chương 7: Xe đạp Chương 8: Kiên trì hay bỏ cuộc Chương 9: Tập trung thi cử Chương 10: Đi cắm trại Chương 11: Giúp đỡ Chương 12: Đốt lửa trại - Ngắm sao Chương 13: Kỳ Vân có khoẻ không?
gacsach.com đổi thành gacsach.club ạ! Đọc sách truyên Kế Hoạch Theo Đuổi Giáo Sư - Chương 01 - Hình tượng lý tưởng Full gacsach Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm .
. Mọi người đã tập trung hết ở ngoài chuẩn bị cho những giai đoạn cuối cùng của cuộc thi, thắng thua đã rõ. Tiếp theo sẽ đến phần trao giải, Kỳ Vân nhìn đám đông phía xa một lần,nắm chặt tay, cắn răng chạy vào rừng. Có hơi sợ nhưng cô vẫn cắn răng đi vào, đó là điện thoại của cô, bao nhiêu hình ảnh kỹ niệm,còn có dữ liệu quan trọng nữa, không thể để mất vừa đi vừa phân biệt phương hướng. Bản đồ hiện tại cô không có trong tay, cô chỉ dựa vào trí nhớ và sự phán đoán của mình mà tìm đường. Khó khăn lắm mới đến được trạm thứ tư. Nhưng rậm rạp thế này biết tìm ở đâu lòng vô cùng gấp gáp!Kỳ Vân chỉ còn cách vạch từng bụi cây, cố gắng không bỏ sót chỗ nào. Nhiều cành cây nhọn đâm vào tay cô cũng cố chịu đựng bây giờ phải nhanh chóng tìm được điện thoại rồi quay về trước khi trời trời dần chuyển sang một màu đen, Kỳ Vân nhìn lên, áng chừng khoảng gần một tiếng nữa sẽ tối hẳn, cô thầm nghĩ không ổn, nhưng điện thoại vẫn chưa tìm ra khiến cô sốt ruột."A...!"Kỳ Vân kêu lên một tiếng, đúng là càng rối thì càng không làm được gì. Vì bước quá vội cô vấp hòn đá té ngã xuống đất. Tay cô vô tình chạm trúng bụi gai, máu tươi từng giọt chảy ra thấm ướt cả màu xanh của lá, nhưng mà hình như cô sờ phải vật gì cứng đau đớn Kỳ Vân ngồi dậy nhìn, là điện thoại của cô, chính vì rớt vào bụi gai nên cho dù lúc nảy cố tìm thế nào cũng không thấy. Cuối cùng ông trời cũng giúp cô. Thật là "trong cái rủi có cái may."Nhưng sau khi tìm được điện thoại vấn đề lớn nhất lúc này là chân cô hình như bị trật rồi, cố cử động nhưng đau đến nổi hít vào một ngụm khí lạnh. Mà trời thì đã mờ tối, cảnh vật cũng nhìn không rõ nữa giờ phải làm sao. Có một sự hoảng sợ đang lấn áp cô. Không được nhất định phải bình tĩnh tìm Vân mày không được sợ! Nhất định phải tìm được bật nguồn điện thoại, màn hình phát sáng vẫn chưa có hư, có lẽ vẫn còn hy vọng, cô bấm số điện thoại hỗ trợ trong đoàn hồi sáng cô có lưu lại. Thầm nghĩ bây giờ thật có ích, nhưng mà đáng tiếc vì ở trong rừng nên sóng rất yếu chập chờn trong trạng thái đang kết nối, kết quả là đợi mãi vẫn không thể gọi nhiều lần kết quả vẫn là không thể kết Vân cố hết sức đứng dậy nhưng không được, chân cô nhấc không lên, chẳng lẽ cô phải ở lại chỗ này hay sao? Cô không muốn, ở đây trời tối thật là đáng sợ. Cô cũng không dám gọi nữa, pin còn lại rất ít phải để dành phòng khi bất chơi kết thúc đã lâu, sinh viên bắt đầu tụ tập lại thành từng nhóm ăn tối, xôn xao bàn tán về cuộc đua vừa Kha Nghị lúc chiều khi anh lên trao giải ba cho đội của Kỳ Vân, không thấy cô, bây giờ đến giờ ăn tối cũng không thấy cô xuất hiện. Rốt cục cô đang ở đâu? Tự dưng trong lòng Trần Kha Nghị có dự cảm không lành khiến anh vô cùng lo Kha Nghị nhanh chóng tiến về phía đội của Kỳ Vân đang ngồi ăn cơm hỏi "Các em có thấy Anh Thu ở đâu không?"Cả nhóm bị hỏi bất ngờ, bắt đầu chậm chạp suy nghĩ. Rõ ràng nhóm đông như vậy, lúc tham gia trò chơi còn ai để ý ai nữa."Là bạn sinh viên mặc áo đỏ." Anh sốt ruột bổ sung thêm."Hình như lúc đến trạm thứ năm em thấy cô ấy quay lại hướng vào rừng, sau đó không thấy nữa." Nói tên Anh Thu thì không có ấn tượng nhưng về màu sắc áo, hôm nay Kỳ Vân mặc áo màu đỏ nổi bật, nên cũng để lại chút ấn tượng với cô sinh viên này, lúc chiều cô ấy có thấy Kỳ Vân quay đi nhưng cũng không để ý lắm. Chỉ là nhìn thoáng qua sau khi nhìn lại liền không thấy đâu. Đây chỉ là suy đoán cô ấy không dám chắc Kha Nghị thầm mắng "chết tiệt!" Vẻ mặt anh lộ rõ sự bất an kèm tức giận, anh lấy đen pin rồi chạy nhanh về phía bìa tối như vậy nếu quả thực cô còn ở trong rừng thì rất nguy hiểm. Anh phải nhanh chóng tìm được cô."Anh Thu em ở đâu?" Vừa đi Trần Kha Nghị vừa gọi lớn. Vì lúc chiều anh không theo vào rừng, nên cũng không nắm rõ đường đi, mà các ký hiệu chỉ đường buổi tối muốn phân biệt không phải là chuyện đi gập ghềnh lại ẩm ướt, khó khăn lắm anh mới đến được trạm thứ Vân đến giờ cô vẫn ngồi im một chỗ, co ro một góc, không phải là cô không muốn đi mà là nhấc chân lên không được. Môi bị cô cắn đến trắng bệch, cô cố gắng bật đèn điện thoại giơ liên tục lên hy vọng mọi người không thấy cô sẽ đi tìm, thấy được ánh sáng sẽ chú ý đến chỗ này. Tuy nhiên đông như vậy không biết có ai để ý cô vắng mặt ở đó hay điện thoại cũng sắp hết pin Vân rơi vào trạng thái vô cùng tuyệt vọng! Nước mắt chảy ra không ngừng, lại đói lả người. Rất mệt Kha Nghị nhìn thấy ánh đèn chớp sáng, nhanh chóng rọi đèn chạy lại."Anh Thu có phải là em không?" Anh kêu Vân nghe thấy tiếng gọi mình, mừng đến phát khóc vậy là được cứu rồi."Em ở đây!" Cô dồn toàn bộ sức lực của mình kêu đến khàn họng sợ đối phương không nghe Kha Nghị xác định được vị trí nhanh chóng chạy đến, anh ngồi xổm xuống trước mặt Kỳ Vân. Trái tim của anh bây giờ mới được thả lỏng. Thật biết cách hành hạ người Vân thấy được người đến cứu mình, còn là Trần Kha Nghị bỗng dưng thấy vô cùng tủi thân và uất ức muốn nói ra vậy là nhào vào lòng Trần Kha Nghị khóc Kha Nghị bị cô dựa vào khiến anh sửng sốt vài giây, sau đó anh vòng tay ra sau ôm cô, vỗ nhẹ vào lưng cô trấn an. Người cô thật lạnh không biết đã ngồi đây bao lâu rồi, anh dùng tay xoa xoa lưng cô nói "Không sao rồi, có tôi ở đây!" Vốn dĩ anh đang định mở miệng mắng cô nhưng thấy cô khóc những lời muốn nói lại nuốt ngược vào Vân khóc xong mới bình tĩnh lại được bây giờ mới chịu chui ra khỏi các ôm ấp áp của Trần Kha Nghị."Cảm ơn thầy!" Cô lấy tay chùi nước mắt, tay cô dính bẩn chùi hết lên ánh đèn chiếu sáng, Trần Kha Nghị vẫn thấy rõ được khuôn mặt Kỳ Vân, mặt mũi tèm lem còn dính bẩn xấu chết đi được."Vì sao lại chạy vào rừng?""Em tìm điện thoại." Cô hít hít mũi trả lời."Sao không tìm người đến giúp lại chạy một mình vào đây có biết là rất nguy hiểm hay không?" Nếu mất điện thoại có thể tìm anh đến giúp, không chỉ anh mà còn rất nhiều người, lại ngu ngốc đi một mình, hại anh lo lắng không yên. Nếu anh không tìm được cô thì sao. Chuyện gì sẽ xảy ra, đến đây anh không dám nghĩ tiếp nữa."Ai cũng bận hết, với em nghĩ sẽ nhanh chóng tìm được rồi đi ra ngoài." Cô tủi thân nói, cô không quen ai hết, Đan Linh cũng không thấy đâu, còn anh mạnh lạnh không thèm nhìn cô lấy một cái, thật sự thì cô không dám nhờ."Em nghĩ suy nghĩ của em hoàn hảo lắm sao?" Cô nghĩ không có việc gì sẽ không có việc gì thật sao?"Nếu tôi không tìm được em sẽ thế nào chứ..." Anh còn muốn nói tiếp nhưng khi thấy Kỳ Vân cúi đầu, trông như một đứa trẻ phạm sai lầm đang đợi người lớn trách phạt thì anh lại thấy không đành lòng, muốn nói rồi lại thôi. Bây giờ phải nhanh chóng ra khỏi đây. Càng ở lại lâu càng nguy hiểm."Đứng lên tôi đưa em về." Anh nắm lấy tay Kỳ Vân kéo cô đứng dậy, Kỳ Vân thụt tay lại, nhíu chặt mày, nước mắt lại chảy Kha Nghị kéo tay Kỳ Vân lại mở ra, bàn tay mềm mại của cô bị gai đâm đỏ lên, vẫn còn rướm máu, gai đâm vào vẫn còn sót chưa được gỡ Kỳ Vân lúc đó chỉ lo làm sao thoát được khỏi nơi đây làm gì còn cảm nhận được đau đớn. Bây giờ bị Trần Kha Nghị nắm lấy cô mới ý thức được tay mình có vết Kha Nghị rọi đèn chiếu sáng vào tay Kỳ Vân, anh chăm chú gỡ từng cây gai ra khỏi tay cô. Thấy cô hít mạnh vì đau, anh lại ghé sát lại thổi nhẹ vào tay cô. Hơi mát từ miệng anh toả ra cứ như liều thuốc tiên làm cô cũng thấy bớt đau hẳn. Không ngờ anh còn biết dịu dàng như vậy."Còn chỗ nào bị thương nữa không?"Kỳ Vân chỉ vào chân mình "hình như bị trật rồi."Trần Kha Nghị chạm vào chân Kỳ Vân, anh thử xoay nhẹ cô liền kêu lên "Á.. đau thầy nhẹ tay chút.""Để yên tôi nắn khớp lại." Chỉ mới nửa ngày không gặp, mà cô trở thành bộ dạng thật thảm hạ, còn bị thương khắp người nữa. Làm người ta muốn làm lơ cũng không Vân tỏ vẻ không tin, anh là thầy giáo không phải bác sĩ có biết làm không đó. Lỡ hại cô gãy luôn chân thì làm sao rời khỏi chỗ này. Mặc dù với phương diện học hành cô rất tin tưởng anh, nhưng còn vấn đề y học cô hoàn toàn không tin tưởng chút ánh mắt của Kỳ Vân hình như anh biết cô suy nghĩ gì không nhanh không chậm mở miệng "Ba tôi là bác sĩ." Anh tìm bừa lý do trấn an Vân còn đang muốn nói ba anh làm bác sĩ chứ có phải là anh đâu. Thì Trần Kha Nghị đã nhân lúc cô không chú ý mà nắn lại Vân đau đến nổi nước mắt chảy ra không Kha Nghị ngước lên hỏi "Cử động thử xem còn đau không?"Kỳ Vân lắc lắc cổ chân mặc dù còn hơi đau nhưng so với lúc trước đã có thể cử động được rồi. Đúng là kỳ diệu!Cô quyết định sau này sẽ tin tưởng anh tuyệt đối."Được rồi về thôi!" Anh đỡ cô đứng dậy. Kỳ Vân đi theo Trần Kha Nghị. Chân cô vẫn còn đau nên đi từng bước Kha Nghị dừng lại, anh quỳ xuống "Lên đi tôi cõng."Kỳ Vân xua tay "không cần, em có thể tự đi được." Như vậy hình như không được tốt lắm."Em muốn đến sáng mai chúng ta mới có thể rời khỏi đây đúng không?" Anh chỉ vào đèn pin "Dây dưa với em ở đây cả buổi pin cũng sắp hết rồi, nhanh lên." Dù họ đang ở bìa rừng, nhưng sâu bên trong vẫn là rừng nguyên thủy, động vật hoang dã tất nhiên vẫn còn, không cần nói đến cọp hay hổ chỉ cần mấy con chó sói hoặc một con rắn cũng đủ tạo ra nguy hiểm chết Vân không còn lý do từ chối, với lại cô cũng không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa. Vì thế cô ngượng ngùng nhìn Trần Kha Nghị khuôn mặt hơi đỏ lên, chậm chạp quàng tay ôm cổ anh để anh cõng của Trần Kha Nghị rất rộng và ấm lại còn êm nữa chứ. Cô dựa sát người anh tìm chút ấm áp, cả người cô lạnh cóng được anh sưởi ấm thật thoải mái, mũi vô tình mà cọ cọ trúng tóc anh, có mùi hương dầu gội kèm theo mùi cơ thể nhàn nhạt của anh tạo ra một mùi rất cuốn hút. Cô còn nghe được tiếng trái tim mình đập thình thịch sắp rớt ra khỏi lồng ngực biết Trần Kha Nghị có cảm nhận được tim cô đang vì anh mà đập nhanh không? Nếu có thì chắc là vô cùng xấu Vân tham lam hít thêm mùi hương từ tóc bây giờ cô nói "Em thích thầy!" Không biết anh có hoảng loạn mà quăng cô xuống đất không? Kỳ Vân tự mắng mình điên rồi, thật ra cô rất muốn hỏi nhưng chưa đủ dũng lại cô đã nói đây không phải là lần cuối hay sao. Muốn gì thì cô cũng phải thành công vượt qua kỳ thi tuyển chọn mới được."Yên lặng, đừng lộn xộn." Trần Kha Nghị vì cô ở trên lưng cứ ngọ ngoậy không yên bất mãn lên tiếng cảnh cáo. "Em biết rồi!" Cô bỉu môi bất mãn, nhưng không còn lộn xộn vì bị cảnh cáo mà không dám nhúc nhích, hít thở cũng không dám thở mạnh sợ thầy Trần của cô không vui mà thả cô từ cơn buồn ngủ ập đến, Kỳ Vân nhắm mắt hưởng thụ tấm lưng ấm áp mà chìm vào mộng mơ Kỳ Vân thấy mình đang đạp xe trên con đường làng. Hai bên là cánh đồng hoa bồ công anh. Từ đâu một cơn gió thổi đến. Từng cánh hoa bồ công anh chậm rãi bay lên, Kỳ Vân bị cảnh đẹp trước mắt thu hút. Cô dừng xe, đi vào giữa cánh đồng chạy cheo những cánh bồ công anh. Cô dang tay ra, từng cánh hoa mềm mại lướt qua tay cô rồi tiếp tục bay theo cứ chạy, chạy mãi đến lúc đã thấm mệt mới dừng Vân ngồi xuống, thở gấp, nhưng vẫn không quên nhìn theo sự chuyển động của hoa bồ công phía xa, có một luồng ánh sáng xuất hiện, đủ màu sắc thật đẹp, nhưng quá chói, Kỳ Vân giơ tay lên che mắt. Đợi khi ánh sáng dịu lại cô mới từ từ mở mắt trong ánh sáng cô thấy một người đàn ông bước ra, đi về phía cô, anh ta nở nụ cười còn chói mắt hơn luồng ánh sáng kia nữa. Càng lại gần cô càng thấy rõ diện mạo của người đàn ông, thật đẹp, phía sau anh ta còn tỏa ra ánh hào quang lấp lánh. Thiên thần là có thật sao?Anh ta đưa tay về phía cô nói "đi cùng tôi nhé."Cô gật đầu nắm lấy tay anh ta. Bàn tay thật đàn ông nắm tay cô chạy xuyên qua cánh đồng hoa, lâu lâu còn quay về phía cô mỉm cười. Càng nhìn cô càng thấy diện mạo này có vẻ quen mắt. Cô nhíu mày suy nghĩ. Trong đầu xuất hiện một cái tên "Trần Kha Nghị" Chính là anh, người làm trái tim của cô thổn Vân bất ngờ, thật sự là anh sao? Cũng tốt cô đã nắm được tay anh, anh còn dịu dàng nhìn cô như vậy, không như bên ngoài thật là đối ngược hoàn Vân còn muốn ở bên Trần Kha Nghị lâu hơn nữa. Nhưng cô lại bị tiếng ồn cùng ánh đèn đánh đáng tiếc! Còn chơi chưa đã mà. Còn muốn nắm tay anh thật Vân mở mắt ra, bây giờ cô mới ý thức được mình đang còn dựa vào lưng Trần Kha Nghị. Được anh giúp đỡ còn chiếm tiện nghi của anh mà ngủ, may là không có chảy nước miếng nếu không thật đáng xấu hổ. Mà Trần Kha Nghị không biết dừng lại từ lúc nào, đứng cách xa chỗ cắm trại một anh sợ phá giấc ngủ của cô mà dừng lại tại đây không đi tiếp. Có phải như vậy không?"Dậy rồi sao?" Thấy người trên lưng động đậy, anh lên tiếng."Dạ, thầy mau để em xuống" Cô đỏ Kha Nghị cuối thấp người, Kỳ Vân lưu luyến buông tay đứng dậy."Cảm ơn thầy!" Nếu không có anh không biết bây giờ cô ra sao Kha Nghị vỗ vai Kỳ Vân "Được rồi mau về nghỉ ngơi đi!" Sau đó anh nghiêm giọng nhắc nhở "Lần sau không được tự ý đi một mình, rất nguy hiểm.""Dạ em biết rồi!" Có đánh chết cô cũng không dám nữa. Kỳ Vân cúi chào Trần Kha Nghị rồi đi về phía trại của đội Kỳ Vân đi vào trại, Trần Kha Nghị mới xoay người rời khỏi.
11 download 99-ngay-ye download ai-dem-toi-sung-thanh-bo-dan download a download am-duong-su- download anh-de-hie download download ba-nguoi-nam-nhan-ta-de download download ban-linh-ngong- download ban-t download download bao- download bat-diet-ba-the-q download download download bay-muoi-hai-ngay- download download download boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung- download download cam- download download download download download cau-chu-rat-cung-chieu-em-tieu-ba download cau-chuyen-xua-mau-cho-cua-mot-vu-tai-nan-mat-t download cau-dan-su-t download chang-nhap-bac download chang-r download chang-re-si download download chi-yeu-chieu-co-vo-be download download chien-th download chien-than-xu download choc-tuc-vo- download chong-toi download chong-yeu-doc-tai-co-vo-nho-co-chut download chuo download chuyen-cu-ve-hung-chu-d download download download download co-nang-sieu-quay-va-sat-th download co-vo-mu-ly-hon-anh-khong-dong-y download con-do- download download con download download download cong-luoc- download 1, cong-luoc-nam-than download cu-long-th download cu- download cung-chieu-mo download cun download cung-doi-thu-mot-mat-mot-con- download cung-nhau-viet-c download cuoc-doi-nhu-mot-vo-kich-to download cuong-nu-bat-phu-cuong-buc-lanh download download download cuu-the-nhan-th download download dai download download dai-vie download dam-my-ho download download download dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong download dau-la-dai-luc-i download download download de-nhat-kiem-than- download dien-chu-o-re- download dinh-cao-phu download dinh-cao-ph download dinh-cap-tong-su-60 download dinh-cap- download do-khon-to download doanh-truong-ban-mot download download dong-nhan-tam-sinh-tam-the-tinh-ye download dracoem-ga download download dung-khoc-b download download download download download download download download download download game-thu-mang-ten-thanh-pho-duoi-long download gap- download gen-cua-ta-vo-han-t download giac-mong-cun download gian- download gian download gia download goi-cau-di-vao download hang-ty-cung-chieu-vo-nam-than-hon-sau-101-do- download download download download hay-de-anh-l download he-thong-hau-cung-nhi-thu-nguyen download hen-kiep-sau-gap-lai-chang-74 download download hoa-trong-mong-ca-d download download hoang download hoang-hau-tr download hoang-phi-ham-s download hoang-phi-linh-dac-con download hoang-tu-nghich-ngom-va-cong-chua download hon-nhan-cao-cap-vo-ngot-ngao-den-tan-xu download hon-nhan-tan-khoc-voi-chong-phu download hop-dong-77-ngay-ong-xa download hp-twilight-cros download download huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong- download huyet-chi-doa download download khieu-luong-tieu-suu-hon-the-ky-he-liet_q download khoai-xuyen-chi-van-nhan-me-2_q download download khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-tha download khong-duo download download khong-la download khong-thay-phien-anh-xin- download khon download khuu-giac-mat download download khuynh-than download k download download kieu-nuong-xuan download download kinh-thanh-tam-thieu-ong download download ky-su-nhung- download download lac-mat-co-dau- download lan-xem-mat-t download download lao-nam-nhan-hao-mon-lan-thu-hai-ket-hon-vo download download download download leng-keng-hong-nhan-pho download lin download download long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-mu download luan-nhu-the-nao-du-do-sai download luat-su- download download luu-luyen-khong-que download ma-dao-tinh-kie download ma-dao-to-su-ngoai-truyen download ma-ton-tai-do-thi-huyen-h download ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi download mac- download mach-thuo download manh-quy-he- download mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac download mi-cot-thien-th download download moi-tinh-am-duong-v download mot-buoc-len-tien-745 download mot-giac-thanh-xuan-ban-g download mot-tr download mua-xuan download download download nam-than-nha-t download download download download ngao-the-tuyet download nghich-tap-sung-nhanh-con-kip download download nguoc- download nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc download 1, nguoi-chong-ho-cua-nu-g download nguoi- download nguoi-hau-cua-qu download download nguoi-la-trong- download nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma-52 download download nha-co-manh-the-cung-chieu-388 download download nhan-vat-phan-dien-su-ton-xinh-dep-nh download nhat-ki-365-nga download nhat- download nhat-niem-lo-huong download nhiem-phai-pheromone-c download nhung-bi-an- download nhung-bi-an-cua-s download noblesse-che-tao-con-roi download nong-gia-tieu-nuo download nu-giam-doc-ho download nu-phu-doc-ac-muon-hoan- download download download nuong-tu-nang-dung download download download ong-bo-thieu-soai-13 download phu-dao-hoang-hau_quye download download phuc-the-doan download download download download quan-su download rang-buoc-chi-gong-xieng-gong- download r download download sau-khi-bo-roi-muoi-vi-nam-chinh-toi-chay-tron-tha download sau-khi download sau-khi-phat-song-truc-tiep-nuoi-nhai-con-tui-tro-thanh-tinh-te-de-nha download sau-mot- download sieu download sieu-cap-tuan download song-sinh-kiep-vo-yeu-gi download su-th download sung-d download sung-hau download sung-phi-cua-tram-la-ng download ta-moi-tuan-mot-cai-than-p download ta-the-nhung-la- download download tai-sao-loli-lai-thanh download download tam-thap-n download download thai-co-cuon download download th download tham-thuc-vat download tham-vien-n download than-dao-d download than-dieu-hie download than-mo-chi-huye download than-y-doc-phi-dai-tieu-thu-phe-vat_qu download thang-nu-pk- download thanh-lien- download download thanh-phong-t download thanh-xuan-tuoi-dep-bi- download thay-pho download thich-sung-ai-phuc-hac-tieu-nuon download thien-bao- download thien-ha-ki download thien-so download thien-su- download thien download thieu-gia-ngong-cuong-62 download thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-ro download thinh-dem-c download download thoi download t download download download tien-ma-dong download tieu-dao- download tieu-yeu-truy-tim-tin download download tinh-muon-thuong-ca download tinh download tinh-nhan-c download tinh-yeu-co-p download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan- download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan download tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cu download download toan-chuc-than download tokyo-revengers-nhung-ngay-hoan-luong-cua-sano- download tong-giam-doc-do download download tong-tai-anh-nhan-nham-ng download download download tran download tran-qua download troc-yeu-khong-thanh-l download download truyen-bach-luyen-thanh-tien- download truyen-bach-luy download truyen-he-thong-tu-luyen-toan- download truyen-ket-h download truyen-nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut- download truyen-nhan-cua-than-y-than-y-t download truye download truyen-thuyet-n download tu-danh-dau-bat-dau-lam-tram-ty-dai download t download download download download tu-tong-tai-bac-ty-thanh-ke- download download tuc-tha download tuong-cong-cho-so-mong-cai download 1, tuyet-sac-d download download van-g download van-yeu-c download vat-rieng-cua- download vi-han-m download download vo-cong-cua-ta-se-tu-minh-tu- download v download download vo-tong-tai-em-ngoan download vo-y-tinh download vo-yeu-chuyen-sung-cua- download vong-d download vong-du-tu-da-quai-bat-dau-tien-hoa-thang- download vong-du-tu-da-quai-bat-dau-tien-hoa-tha download vong-du-tu-da-quai-bat-dau-tien-hoa-tha download vu download download vuong-gia-di-thon download download download xin-c download download xung-hi-trong download xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc- download xuyen-nhanh-vai-ac- download xuyen-thanh-phao-hoi-su-ton-sau-bi-do-de-coi- download xu download download yeu-gia-thich-that-dien- download yeu-nham-chi-hai-duoc-nha download
Ai nói không thể theo đuổi thầy giáo của mình? Ai nói là con gái không nên chủ động? Ai có suy nghĩ như vậy thì thật là cổ hữu! Cuộc đời chỉ có một lần, cứ sợ, cứ chần chừ bạn chỉ mãi dậm chân tại chỗ. Cứ thử đi dù được dù mất bạn vẫn có thể tự hào bản thân mình thật dũng cảm. Sau bao nhiêu cố gắng cầu vồng sẽ hiện ra trước mắt bạn. Đầu tiên là cô theo đuổi anh. Nhưng cuối cùng là ai theo đuổi ai? "Em tự mình bước vào cuộc đời tôi. Không ai ép buộc, cũng không ai ngăn cản. Là em tự nguyện. Em đảo lộn cuộc sống của tôi nên em phải chịu trách nhiệm." Cặp đôi Trần Kha Nghị - Kỳ Vân Tác giả An Hi Thể loại Ngôn tình, học đường, HE Số chương 84 chương + 4 ngoại truyệnTruyện này do An Hi cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon
Cuộc gặp mặt của Gia Kiệt và hiệu trưởng chỉ diễn ra trong một khoảng thời gian rất ngắn. Đại khái hoàn thành thủ tục, chính thức trở thành giảng viên. Hiệu trưởng hỏi anh khi nào có thể đi làm, mong anh có thể sắp xếp đến sớm một chút. Thái độ của hiệu trưởng đối với Gia Kiệt rất nể mặt, không giống cách ông ta đối xử với giáo viên khác chút Gia Kiệt ban đầu anh muốn nghĩ ngơi khoảng hai tuần mới đi làm. Nhưng hiệu trưởng đã hối thúc như vậy anh chỉ còn cách hứa sẽ cố gắng. Mục đích anh đến trường đại học A không chỉ duy nhất là giảng dạy. Sau khi tạm biệt hiệu trưởng thời gian cũng còn sớm. Gia Kiệt nghĩ tranh thủ đi tham quan khung cảnh quanh trường cũng tốt. Tránh khỏi lúng túng như trường hợp vừa rồi. Đi đến một con đường nhìn thông ra sau trường Gia Kiệt bắt gặp một khung cảnh yên bình nơi đó có một cái vườn nhỏ, xa hơn một chút là hàng dương liễu mọc cạnh hồ, không khí trong lành anh không cầm lòng được muốn đến ngắm phong cảnh....Kỳ Vân đi lang thang vòng sân trường. Sắc mặt cô không tốt để nhiều người chú ý cũng không hay. Cô nhớ đến sau trường có một cái hồ nhỏ, không khí tương đối dễ chịu lại vắng Vân muốn đến đó ngồi một lát. Đi về phía hồ thì người cũng vãng đi. Đến khi cô đặt chân đến bờ hồ đã không còn ai. Dáng người cô nhỏ nhắn, một cơn gió thổi đến, tóc buông xỏa theo làn gió bay rối loạn trông thật cô đơn. Kỳ Vân nhắm mắt hít một hơi thật sâu để cảm nhận được luồng không khí mang chút hơi lạnh. Dễ chịu hơn nhiều rồi. Vân Vân là em sao?"Một giọng nói quen thuộc vang lên. Tim cô chậm một nhịp. Giọng nói trầm ấm có phần dịu dàng này đã chôn sâu trong ký ức của cô, bây giờ nghe lại vẫn y như ngày nào. Không phải đâu chắc là người giống người. Lúc đầu cô cho rằng Trần Kha Nghị sẽ đi tìm cô, nhưng hai chữ "Vân Vân" này thầy Trần sẽ không bao giờ gọi như vậy. Người vừa mới cất giọng này là ai? Bước chân của Kỳ Vân khựng lại, cả người trở nên cứng nhắc, cô xoay người về phía phát ra âm anh, tuy không nhìn thấy nhưng trong thâm tâm vẫn cảm nhận được vì thế trái tim cô mới nhói lên. Giờ thấy được người thật cô càng thêm chắc chắn. Người đang gọi cô kia chính là anh Gia Kiệt của cô!Nhìn anh có phần chính chắn hơi ngày trước. Càng ngày càng đẹp trai lại mang chút phong trần. Ngày đó cô thường hay tưởng tượng dáng vẻ của anh khi lớn lên sẽ như thế nào. Côcũng đại khái đoán ra được nhưng hôm nay cô cảm thấy người đang đứng kia còn xuất sắc hơn những gì cô nghĩ. Tuy nhiên có một sự trùng khớp hoàn toàn là cả người anh vẫn toát ra một tầng ấm áp như ngày nào. Anh từng là người quan trọng với cô, khi anh ra đi cô đã khóc ngất mấy ngày liền. Có lẽ hồi đó cô nghĩ mình sẽ không chịu nổi, nhưng thời gian đã chứng minh con người kiên cường hơn những gì họ nghĩ. Cô đã chấp nhận được sự ra đi của anh. Không có anh bên cạnh chăm sóc, không thể làm nũng với anh cô vẫn sống tốt. Cô mạnh mẽ lắm phải không. Cô tưởng rằng anh sẽ thường xuyên liên lạc với mình. Nhưng không, anh đi bặt tâm vô tính. Không thèm nhớ đến cô. Rõ ràng lần trước anh Khả Uy đã nhắc đến anh. Như vậy anh vẫn liên lạc với mọi người chỉ duy nhất trừ cô ra. Cô em gái anh thương yêu không có chút địa vị nào trong lòng anh? Kỳ Vân quay người trái ngược hướng với Gia Kiệt bước đi thật nhanh. Cô không muốn thấy người này. Đây là lần thứ hai cảm xúc của cô bị đảo lộn. Và giải pháp duy nhất cô nghĩ ra được là chạy trốn. Gia Kiệt thấy vậy cũng đuổi nhanh theo Kỳ Vân. Sức cô sao chạy nhanh bằng anh cho được. Vì vậy cô nhanh chóng bị đuổi kịp. Gia Kiệt kéo tay Kỳ Vân lại, anh cẩn thận ôm cô vào lòng ghé vào tai cô "Vân Vân anh đã về!"Kỳ Vân trở nên mũi lòng. Cô giận anh bao nhiêu năm. Chỉ vì một câu nói của anh, cô trở nên yếu đuối. Cô cũng không bỏ đi nửa. Nếu như người nào đó có thể chạy theo cô hay chỉ cần gọi cô một tiếng "Kỳ Vân" thì tốt rồi. Đáng tiếc đó chỉ là ảo tưởng. Giận anh Gia Kiệt bao nhiêu năm cô còn có thể mềm lòng huống chi sự việc nào đó còn chưa xảy ra được mấy ngày. Kỳ Vân mày đang nghĩ gì vậy. Dẹp suy nghĩ trong lòng, cô nhìn thẳng vào Gia Kiệt đang đứng trước mặt, cô muốn biết tất cả những thắc mắc của mình chôn chặt trong lòng bao nhiêu năm nay. "Tại sao lúc đó anh rời đi không cho em biết, còn nữa không thèm gửi thư cho em, anh có biết em nhớ anh lắm không, anh là đồ xấu xa, anh không cần Vân Vân nữa phải không?" Là thắc mắc, là trách cứ, là tức giận. Kỳ Vân ra sức đánh vào người Gia Kiệt. Nước mắt ứa nghẹn chảy ra lúc nào không hay. Cô dùng sức rất mạnh như dồn tất cả khó chịu trong lòng mà đánh, nhưng Gia Kiệt không ngăn lại cũng không thèm nhăn mày một cái. Kỳ Vân biết cô dùng bao nhiêu sức đánh như vậy chắc hẵn rất đau. Cô nghĩ rằng anh Gia Kiệt sẽ ngăn cản hoặc tránh đi nhưng tại sao vẫn mặc cô làm càn. Cô dừng tay lại nhìn anh. Gia Kiệt nắm tay Kỳ Vân "Em cứ đánh đi anh chịu được hết, đánh đến khi nào em hết giận anh thì thôi."Kỳ Vân dần bình tĩnh trở lại "Bây giờ anh giải thích đi.""Xin lỗi, nếu để em biết thì lúc đó nhất định em sẽ không cho anh đi, mà nếu em nói câu "anh đừng đi" anh sẽ không thể nào có quyết tâm ra đi." Anh đi vì muốn bản thân trở nên mạnh mẽ sau này sẽ bảo vệ cô thật tốt. Anh không muốn nhìn thấy cô khóc tiễn anh ra sân bay. Anh sẽ không cầm lòng được. Không nói ra cũng bởi vì anh ích kỉ nghĩ cho cảm xúc của mình mà quên đi cảm nhận của cô. Gia Kiệt xoa đầu Kỳ Vân động tác nhẹ nhàng kèm theo sự cưng chiều "Đừng tưởng anh ra nước ngoài nhiều năm mà không biết gì về em."Kỳ Vân kéo tay Gia Kiệt xuống, cô ghét bỏ nói "Anh đừng xoa đầu em như vậy, rối hết tóc em rồi." Anh vẫn như hồi đó mỗi lần anh hết cách với cô liền xoa đầu cô đến rối loạn. Cô đã nhiều lần cảnh cáo nếu còn xoa đầu nữa cô sẽ không thèm quan tâm đến anh nhưng anh vẫn ngoan cố. Kết quả đầu tóc cô bù xù nhưng vẫn không thể nào "nghỉ chơi" với anh Ánh mắt cô chớp chớp không tin "Làm sao anh biết được tin tức của em?"Phạm Gia Kiệt một mạch nói ra nhưng gì có liên quan đến cô "Vân Vân của anh thi đậu trường đại học T, sau đó rất xuất sắc mà trở thành thực tập sinh ở trường đại học A, còn đang tham gia cuộc thi giữa các thực tập nữa... Phải không? Càng lớn lên em càng xinh đẹp đến mức anh suýt nhận không ra luôn?"Kỳ Vân nhíu chặt mày nghi ngờ hỏi "Anh theo dõi em!"Gia Kiệt cười lớn "Không phải còn Khả Uy sao?" Nụ cười của anh lập tức đông cứng khi biết mình lỡ lời."Được lắm anh Khả Uy dám giấu em làm gián điệp cho anh, em nhất định sẽ tính sổ với anh ấy." Đúng là quá đáng mà, lại không cho cô biết. Nếu biết anh Gia Kiệt vẫn quan tâm mình thì ít nhất cô đã không giận dỗi nhiều năm như thế. Gia Kiệt vội nắm lấy cánh tay Kỳ Vân "Là anh năn nỉ cậu ấy, em cứ tính lên anh đi." Dù sao Khả Uy bạn tốt của anh đã vì anh làm rất nhiều chuyện. Không thể bán đứng cậu ấy được. Là do anh lỡ lời. Nên phải ra sức nói đỡ dùm Khả Uy. "Anh không cần xen vào." Cơn giận này không thể vì một câu nói của Gia Kiệt mà bỏ qua được. Gia Kiệt "..." Khả Uy xin lỗi. Đằng xa, cảnh người đàn ông chạy theo cô gái, ôm cô gái vào lòng còn dịu dàng xoa đầu cô gái, còn nữa ánh mắt hai người họ nhìn nhau quả thật "nồng cháy" đều thu vào tầm mắt của Trần Kha Nghị. Không biết Trần Kha Nghị đã ở đây bao lâu. Anh đứng gần một cây cổ thụ lớn. Cả người bị thân cây che phủ. Chỉ lộ ra bóng lưng. Cứ như người đi săn ẩn nấp chờ đợi con mồi. Duy nhất có một điều khác biệt đó là người đi săn luôn cầm súng trên tay sẵn sàng hướng về con mồi nổ súng bất kì lúc nào khi thời cơ đến còn Trần Kha Nghị chỉ đứng yên như pho tượng thậm chí không thèm nhúc nhích để giảm bớt cảm giác tê rần ở chân, anh chỉ dùng ánh mắt sắc bén lẳng lặng quan sát. Khi anh chạy đến bờ hồ đã thu trọn cảnh tượng "đẹp đẽ" này vào mắt không sót một chi tiết "ngọt ngào" nào. Trần Kha Nghị nhìn hai người phía xa không chớp mắt, ánh mắt mang theo sự âm trầm khó đoán, anh nhếch môi cười như không cười. Không biết là cười cảnh hai người đang "mặn nồng" kia hay là tự giễu cợt chính bản thân mình. Tay anh vô thức nắm thành quyền, gân xanh nổi lên, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay đau đớn khiến anh ý thức được điều mình nhìn thấy là sự thật. Cả người Trần Kha Nghị toát ra một sự lạnh lẽo đến không ngờ. Thì ra là vậy. Tất cả là do anh tưởng bở. Anh cũng quá ngu ngốc mà chạy khắp nới tìm cô. Nhưng cũng nhờ vậy mà anh thấy được cảnh này. Anh cho rằng là do anh không giải thích với cô mà đi gọi điện thoại cho Trân Trân. Khi nghe cô nói anh đã đoán được câu nói đó do em gái anh đùa giỡn. Vì không ai dám lớn gan đi nói câu đó trừ em gái anh. Anh muốn xác nhận lại lần nữa nên mới không nói không rằng bỏ ra ngoài. Khi anh quay lại nhìn vẻ mặt của cô, anh lại suy đoán là do cô ghét sự chờ đợi nên mới tỏ thái độ như vậy, còn không kiềm chế được mà chạy đi khi chưa kịp nghe anh nói một lời. Nhìn cô như vậy anh thấy vui vì cô cực kì quan tâm đến anh. Nhưng tất cả là dối trá. Không là do anh lầm rồi. Đó tất cả là cảm xúc thật của cô nhưng đáng tiếc không phải dành cho gấp gáp chạy đi để gặp người đàn ông kia. Mà người đó anh có chút quen thuộc. Bởi vì bóng lưng đó đã khắc sâu trong anh từ khi anh nhìn thấy tấm hình trong USB mà cô để quên. Hoàn toàn trùng khớp với người này. Người thực còn sinh động gấp trăm lần trong ảnh. Trúc mã của cô đã về rồi. Anh nhận ra mình không là gì cả, à không ít nhất đã từng là tạm bợ. Trần Kha Nghị cười nhạt như toàn bộ những hành động "điên cuồng" anh vừa làm là của người khác. Anh chỉ là một người qua đường đang đứng xem kịch vui. Anh xoay người rời khỏi trả lại không gian yên tĩnh chỉ có hai người.
Bạch Tư Văn quỳ xuống, tay giơ một chiếc hộp làm bằng gỗ, hoa văn chạm khắc tinh xảo hướng đến trước mặt Nhã Kỳ, trước sự chứng kiến của những người đi đường, anh trịnh trọng nói "Thư Kỳ đồng ý lấy anh nhé, mặc dù anh không phải là người đàn ông hoàn hảo, có thể trái với hình tượng người đàn ông lý tưởng của em, nhưng anh sẽ cố gắng thay đổi đến khi nào em vừa ý mới thôi. Cảm ơn em đã chấp nhận yêu một người đàn ông lạnh lùng, kiêu ngạo, đầy thiếu sót như anh, chính em đã làm tan chảy trái tim anh, em là người cùng anh vượt qua bao nhiêu sóng gió, hôm nay anh quỳ ở đây trước sự chứng kiến của mọi người cầu mong em đồng ý lời cầu hôn của anh, cùng anh đi đến cuối cùng cuộc đời."Thư Kỳ ngượng ngùng vì mọi người vây quanh mỗi lúc càng đông, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng sắp khóc vì những lời Bạch Tư văn gật đầu, nghẹn ngào nói "Em chấp nhận." Nói xong nước mắt cứ thế rơi cô vừa thốt ra câu đó không biết từ đâu hàng loạt bóng bay đủ màu sắc bay lên trời tạo nên một khung cảnh thật lãng mạn. Nhìn kỹ thì trên bóng còn đặc biệt in chữ Văn Tư Văn nhanh chóng đeo nhẫn vào tay cô, anh đứng lên, ghé sát môi mình vào môi cô...."Rầm" tiếng đập tay trên bàn đầy phấn khích dồn dập vang lên. Kỳ Vân ngổi xếp bằng trên ghế, mắt ghé sát màn hình, miệng đang nhai khoai tây đọc đến đoạn Bạch Tư Văn cầu hôn Thư Kỳ, tìm cũng theo đó đập thình thịch không có quy luật. Quá lãng mạn, sau này cô cũng phải kiếm một người đàn ông như Bạch Tư Vân năm nay 22 tuổi là sinh viên trường đại học T, cô có sở thích mỗi tối trước khi đi ngủ lại lên mạng đọc ngôn lúc rảnh rỗi Kỳ Vân chỉ thích đem đống đồ ăn vặt trốn trong phòng đọc ngôn tình mà thôi. Kì thực cô là người sống tình cảm, thích ở một mình luyện phim đọc truyện hơn là mua sắm. Cô không thích chỗ đông người vì nó quá ồn ào, tuy nhiên nếu đó là những người bạn thân thì vẫn là một ngoại lệ. Nhiều lúc cô chẳng hiểu nổi tính cách của mình, lâu lâu lại bị dồn nén đến mức bộc phát lên lúc đó bạn bè chỉ lắc đầu "Vân Vân lại nổi điên rồi".Cũng tùy tâm trạng mà cô sẽ đọc những thể loại khác nhau, đa phần là truyện sủng, chỉ khi đủ động lực cô mới chuyển sang đọc truyện ngược hay trinh thám. Vì nó "quá mất máu". Mà mỗi lần đọc những truyện như vậy trái tim cô như bị bóp nghẹn vô cùng khó Vân bấm qua chương tiếp theo, bên ngoài cửa phòng bị gõ "cốc cốc", sau đó Anh Thu, em họ cô bước vào, chạy lại ôm siết cô "Kỳ Vân đã lâu không gặp em nhớ chị quá."Anh Thu là em họ nhưng bằng tuổi cô, vì bằng tuổi nên nói chuyện khá hợp, là người nói chuyện thân nhất với cô so với các anh chị em Vân đẩy Anh Thu ra "mới hai tuần thôi, em đừng làm quá chị nổi hết da gà rồi." Nói xong cô còn lấy tay chà chà vào cánh tay mình, khuôn mặt nhăn lại. Trong lòng nước mắt thành sông cô đang đọc đến đoạn hấp dẫn nhất Thu liếc mắt lên màn hình máy tính, sau đó nói "chị không nghe câu những cô gái đọc ngôn tình toàn là những người từ ế đến ế thôi sao.""Câu đó không có sức ảnh hưởng đến chị" Kỳ Vân trực tiếp phớt Thu "..."Nhiều lúc Anh Thu suy nghĩ có phải bà chị của cô yêu nhân vật trong truyện và bị lãnh cảm với đàn ông đời thật rồi hay chỉ là do chưa gặp đối khó hiểu!Bệnh lâu năm cần phải chữa trị. Mà cô đã có cách chỉ là không biết có thể áp dụng với bà chị tính tình quái gở này không? Vẫn phải thử."Dẹp Bạch Tư Văn gì đó của chị sang một bên đi, em cho chị xem thứ này còn hấp dẫn hơn"."Không phải của chị mà là của Thư Kỳ." Mặc dù nói vậy nhưng Kỳ Vân vẫn tắt máy Thu biểu môi xem thường, lấy điện thoại từ trong túi xách ra, bấm vào mục hình ảnh, đẩy sang phía Kỳ Vân."Em lại tải hình soái ca trên mạng về chứ gì!" Liếc mắc một cái liền có thể nhận ra, đẹp trai thôi có gì Anh Thu sáng rực lên "soái đúng không chị?"Kỳ Vân gật đầu, đồng tình, nhưng hình trên mạng, quá xa xôi, chỉ nhìn mà không thể chạm cô không có hứng thú."Không phải, đây là giáo viên mới trường em."Lần này đến Kỳ Vân mắt sáng rực, giật điện thoại trong tay em họ, phóng to hình ảnh người trong hình ra người cao tầm một mét tám, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đúng chuẩn soái ca, chân mày đậm, đeo gọng kính, tay cầm hồ sơ, cả người toát ra vẻ nghiêm nghị, hơi lạnh, nhưng rất cuốn Kỳ Vân lại đập mạnh liên hồi, cảm giác rất giống như Thư Kỳ lần đầu gặp Bạch Tư Văn như trong truyện miêu sao cô lại có cảm giác kỳ lạ như vậy, chỉ là một bức hình thôi mà. Những hình như vậy trên mạng không thiếu và cô cũng đã ngắm không ít lần. Nhưng cảm giác lần này đặc biệt khác. Có thứ gì đó cuốn hút dưng Kỳ Vân có khát khao mãnh liệt muốn chinh phục được người này, có phải cô đọc ngôn tình đến điên rồi không. Trong lòng như có ma quỷ cứ nói không ngừng "chinh phục người đó chinh phục trai đẹp".Anh Thu kế bên thao thao bất tuyệt kể tiểu sử giáo sư trong hình cho Kỳ Vân là giáo sư Trần, tên đầy đủ là Trần Kha Nghị, năm nay 28 tuổi, vừa mới đi du học về, theo như tìm hiểu thì vẫn còn độc thân, làm việc chính thức ở trường đại học A, chính là trường Anh Thu theo học, đảm nhiệm bộ môn Z, giáo sư vừa mới về đã làm cho sinh viên trường A say đắm tạo nên một đội Fangirl chỉ cần thấy giáo sư Trần đi ngang qua sẽ điên cuồng la hét. Thoạt đầu chỉ cần là môn anh dạy lúc nào cũng đông sinh viên, nhưng khi họ phát hiện ra trong giờ anh dạy rất nghiêm túc, lại lạnh lùng rất khó gần, những sinh viên nữ muốn tiếp cận anh đều bị ánh ánh của anh dọa sợ mà bỏ chạy.... Dần dần đội Fan cuồng bị nhà trường cưỡng chế cộng thêm thái độ hâm dọa của giáo sư Trần nên lui lại hoạt động trong im tốt giáo sư "nhà mình" rất có khí chất, không vì nữ sắc mà lung lay ý chí. Kỳ Vân âm thầm tán Thu còn đang say sưa kể về thầy giáo siêu cấp trường mình, Kỳ Vân nhìn chằm chằm vào màn hình nảy giờ phun ra một câu khiến Anh Thu đứng hình."Chị sẽ theo đuổi Trần giáo sư nhà chị." Gặp đúng đối tượng thì tính cách im lặng đã là gì, đời mà cứ một lần xông pha nếm trải. Kỳ Vân làm dấu hiệu "nupakachi" "thầy à đợi đó".Một lúc sau, Anh Thu hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh tiêu hóa lời chị họ mình rồi nói "Em thấy không khả thi". Ban đầu nghe từ "nhà chị" cô xém sặc, chưa gì đã khẳng định kéo người ta về một nhà. Chị họ của cô bình thường im lặng, cũng chẳng hứng thú yêu đương gì. Nhưng hôm nay cô đã phát hiện ra một bí mật động trời đó chính là chị cô thuộc tuýp người "điên ngầm", một khi đã "phát điên" thì sẽ làm cho người ta bất ngờ không kịp."Chị đã quyết định rồi!” Kỳ Vân vẫn cương là Anh Thu đáng thương lại tốn nước bọt phân tích tính không khả thi cho chị họ mình nghe, cô vỗ đầu, có phải mình sai rồi không, cho chị xem hình giáo sư Trần là hại chị hồi lâu vẫn không xoay chuyển được quyết định của chị họ, Anh Thu còn bị chị họ lôi kéo về đội của gì thì “phù sa không chảy ruộng ngoài”, Anh Thu có hơi thích thầy nhưng theo đuổi đó là việc cô không nghĩ đến, nay chị họ quyết tâm như vậy cô chỉ còn cách lập kế hoạch tát chiến giúp chị mau mau chiến là hai chị em ở trong phòng cả buổi chiều bàn bạc sôi nổi...Ở nơi nào đó vị giáo sư nào đó không biết vì sao hắc xì liên tục.
kế hoạch theo đuổi giáo sư